https://tiengtrungkimoanh.edu.vn/happy-birthday-tieng-trung-noi-nhu-the-nao
Chữ LỘC trong văn hóa xưa thường nhắc người ta nhớ tới cảnh vinh quy bái tổ. Tôi nhớ người nào đó ở Bến Tre kể về vị tiến sỹ trước nhất ở đất Nam Kỳ về Ba Tri… Ngài đã đi bộ từ ngoài lộ qua bưng, qua vườn tới nhà tranh trong vườn để lạy giáo viên của mình rồi sau đấy mới về lạy cha, lạy mẹ… sắp có bổng lộc triều đình, Phan Thanh Giản đã làm ta phải nể kính 1 nhân cách lồng lộng…
Thời xưa, Lộc nghĩa là bổng lộc mà những Quan được nhận. Có thứ Lộc của Vua ban, có thứ Lộc của dân biếu. Vua ban để ghi nhận công lao của những Quan đã chí công vô tư, thay Vua cai quản, chăn dắt đám quần chúng dưới quyền! Còn dân kính biếu Quan, để bày tỏ lòng hàm ân về một công tác gì đấy, quan đã vì quyền lợi chính đáng của dân, mà làm cho. tương tự hoàn toàn có thể nhắc Lộc chính là sự ghi nhận công lao các Quan: công lao với dân và công lao với Vua, với nước. Lộc là thành tựu, sự đền đáp xứng đáng của công lao.
Lộc biểu tượng cho 1 trong những hạnh phúc lớn nhất của đời người ấy là tài tộc dồi dào. Lộc còn bao ẩn ý nghĩa may mắn, phúc thấp lành. Mỗi độ Tết đến, cộng với chữ Phúc, Thọ, người Việt Nam thường treo bộ tranh ba chữ Phúc – Lộc – Thọ để cầu mong tài lộc đến với mỗi người. Người dân còn có tục lệ đi hái lộc vào những ngày đầu năm mới. Người ta hái những lộc non về như đem tài lộc, may mắn về với gia đình trong suốt năm.
Tài Lộc cũng như chồi lộc non mùa xuân. Mùa xuân chồi lộc đua nhau xanh mơn mởn. Lộc non là thành quả của những ngày đông rét mướt trong kén lá. Lộc non điểm tô cành đào ngày Tết. Người Việt Nam chuộng các cành đào có cả lộc non xanh mơn mởn và hoa đào tươi hồng. Giống như, kế bên sức khỏe và hạnh phúc, người người đều mong muốn tài lộc để đủ đầy thêm hạnh phúc của mình. Lộc như chồi non, làm cho mơn mởn cuộc sống no đủ của mỗi người.
Vì sao những thánh hiền lại không coi trọng chữ lộc
Các vở tuồng cổ kể về những câu chuyện đậu đạt, có quan Lộc thường theo một motip 3 chặng:
Nhân vật mang mặt nạ trắng, mặc áo đỏ, đi 3 vòng vèo sàn diễn. Anh ta chỉ cười mà không nhắc.
Anh ta bồng một đứa bé rất kháu khỉnh, rồi lại lượn 3 vòng trên sân khấu.
Anh ta ra sàn diễn với tiền hô hậu ủng, mang theo 4 chữ GIA QUAN TIẾN LỘC nghĩa là “Thăng quan tiến Lộc”…
Hiện giờ nhắc về cá chép. Truyền thuyết nhắc rằng: Ngày xưa ở sông Hoàng Hà, con sông nuớc chảy rất dữ dội có đàn cá chép bơi ngược mẫu tới để nhảy qua Vũ Môn. Con nào vượt được dù lành lẽ hay “trầy vi tróc vảy”, mang mồm dù bị chảy máu vẫn được hóa Rồng.

Đời Tống khi kể LÝ NGƯ KHIÊU LONG MÔN là chỉ những người đã suôn sẻ những khoa thi Hương, thi Hội, thi Đình như cụ Tam Nguyên lặng Đỗ Nguyễn Khuyến sau này. Họ sẽ ra làm quan. Mà “một người làm quan cả họ được nhờ”.
Có 1 chữ LỘC tiếng Hán đồng âm với “Lộc” mà chúng ta đang bàn này có tức thị con cá gáy (người Việt đọc là Lý chứ không đọc Lộc). Đây là lý do tranh Tết treo cá gáy nuốt Trăng. vì sao đêm trăng trung thu lại rước đèn Cá Chép… đó là ước mong vượt Vũ Môn, hóa Rồng, có quyền lực. quả tình muốn làm cho quan to, quyền cao chức trọng thì phải đoạt hương nguyên. Chữ GIẢI lại là con cua. tìm Cua cho nó cắn mấy trò lười học nhất mực có ngày giải nguyên.