Thằng Hùng tóc hung thở hổn hển chạy đến tìm tôi vào buổi chiều đẹp trời khi mà nước sông Sài Gòn vừa bị máy tập chạy bộ nào tốt hỏi qua mạng https://thethaotaiphat.com.vn/dia-ch...hat/a1138.html gợn từng đợt sóng mạnh do tàu cánh ngầm từ Vũng Tàu về Sài Gòn mới cập bến. Nước tràn lên bờ rồi chảy xuống làm cho những con chuột được máy chạy bộ điện đài loan một phen khiếp vía chạy tán loạn. tôi nhìn tôi ấm ức.
- Đ. m. thằng Thái chuột, tôi vừa phá tao một cú làm tao mém nữa là ăn được miếng ngon.
- Ở đâu?

- Khúc cầu Thủ Thiêm
- Ai? Tôi chồm dậy
- Một phụ nữ chạy máy chạy bộ điện hay cơ tốt hơn Vision
- Đi một mình à?
- Có một giỏ xách, mang cái váy bầu rộng thùng thình, cái bụng bự chà bá. Thằng Thái chuột cản tao. Đ.m tôi chứ.
- Đồ ngu. Tôi đấm vào mặt thằng thằng Hùng tóc hung một cái chảy máu mũi. tôi sửng sốt né ra rồi hỉ máy chạy bộ giá bao nhiêu đứng hẳn dậy trước phản ứng của tôi. Tôi nhìn tôi trừng trừng như sắp ăn thịt một con thú non, đôi mắt gầm gừ:



- Tao cảnh cáo mày, cướp ai thì cướp trừ mấy con mẹ mang thai ra nghe chưa. Một lần nữa là tao cho mày uống nước sông Máy chạy bộ Sài Gòn sống. Tôi ghí sát đầu vào mắt tôi - Rõ chưa mày?. tôi nhìn tôi lừ lừ đáp trả - Đ.m. rồi vụt chạy đi. tôi chạy đi một mạch không ngoái lại. Tôi ngồi nhìn nước sông Sài Gòn đã êm. Nước hắt lên từng mảng sáng nhoè mắt. Cơn giận dữ dịu xuống. Chắc sáng giờ máy chạy bộ điện nào tốt tôi chưa có miếng gì bỏ vào bụng. Chắc tôi đang đói lắm mà còn bị tôi đánh cho chảy máu mũi. Tự nhiên tôi thấy áy náy vì đã quá tay với tôi.



Tôi thò tay vào túi cũng may còn bốn mươi ngàn. Tôi lang thang đi tìm tôi khắp công viên Bạch Đằng, khắp các máy chạy bộ bằng điện giá rẻ ghế đá xem tôi có ngủ ở đó như thường hay không, tìm mãi không thấy tôi băng qua khúc đường Đồng Khởi biết đâu tôi - làm ăn - trong đoạn đường này. Từ xa tôi thấy mua máy chạy bộ điện ở đâu tôi đang ngấu nghiến ăn nửa ổ bánh mì vừa nhặt được gần đống rác chỗ bà Tám già bán nước lề đường. Tôi lặng lẽ quay về từng bước thất thểu.

Chập tối, trên sông Sài Gòn mới buồn thê lương như cuộc sống của tôi vậy. Phải tôii là của những đứa trẻ như mua máy chạy bộ ở Hà Nội chúng tôi mới đúng. Tôi, thằng Hùng tóc hung và anh em thằng Thái chuột. Con bé Nhím với thằng Thái là anh em ruột từ bến Bình Đông quận 8 dạt về, hai anh em tôi lấy bánh cam từ một nơi bán máy chạy bộ chủ lò bên Lương Đình Của ra bán dạo dọc bến phà Thủ Thiêm. Ngày xưa bến phà còn hoạt động, người đi kẻ lại tấp nập còn bán được nhiều. Từ khi bến phà đóng cửa, chỉ còn dân du lịch.

Chủ đề cùng chuyên mục: